Gửi lời yêu thương!!!

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
I'm broken
Do you hear me
I'm blinded
Cause you are everything I see

Park Choong Jae
 

lina

S.V.C Writing Contest, Giải Sáng tạo '08
Staff nghỉ hưu

Lúc nào cũng có cảm giác ngại xem fancam của On The Road hay Once In A Lifetime vì lần nào xem cũng vậy, vid chưa chạy hết nhưng mắt đã thấy hơi ướt rồi, mà mình thì chúa ghét ba cái vụ chảy nước dào dạt ủy mị :smokingg:

Ấy thế mà cứ không nhịn được rồi lại đi xem và mò mẫm down về :sadcorner:

P/S: Wan vẫn luôn đẹp nhất đám nhưng sao hôm qua còn đẹp gấp đôi, ba lần bình thường vậy chứ, tóc dài ra nhìn còn chuẩn hơn :sadist:


đồng tình với bạn Lex, cha Wan là người có mức độ đẹp trai bình ổn nhất nhóm, mà coi cái perf này, thấy ổng còn đẹp giai hơn, chắc do tóc dài ra :">
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Chúc G. sớm mau lành bệnh nhé. <3


G. này chắc là em ss nhỉ, hehe... <3

Cảm ơn ss Bói, bạn Hiền và các bạn các em khác đã gửi lời tổng quan tâm động viên tới bạn Mun bằng nhiều cách trong mấy ngày qua. Sức khỏe bạn vẫn yếu nên bác sĩ ko cho sử dụng máy tính nhiều, mà bạn cũng chả có sức để bò tới phòng giải trí xài ké máy tính bệnh viện lần nữa =)), bữa nay nhớ nhà quá nên cố lết đi thôi :">. Cho nên chắc cũng phải 1, 2 tuần nữa bạn mới gặp lại mọi người. Bà con chờ bạn nha~ :">:">~~~
 
To: ShinHwa
Hôm nay, em đọc bài trans trong đây, về việc Ric muốn yêu
khi đọc title, đã thấy hơi buồn, nhưng đó là sự thật mà
một ngày nào đó, các anh cũng sẽ phải lấy vợ rồi có con
và (các) em, cũng phải đi tìm hạnh phúc cho riêng mình
"Tình yêu giữa fan và thần tượng là thứ tình cảm đau khổ nhất", rất đúng nhỉ?
dù thế nào đi chăng nữa, các anh- vẫn luôn luôn có một vị trí quan trọng trong tim em
Em chắc chắn đấy


p/s: thật tình là cảm xúc của em nó cứ dâng lên khi nghĩ đến việc này :">
 
G. này chắc là em ss nhỉ, hehe... <3

Cảm ơn ss Bói, bạn Hiền và các bạn các em khác đã gửi lời tổng quan tâm động viên tới bạn Mun bằng nhiều cách trong mấy ngày qua. Sức khỏe bạn vẫn yếu nên bác sĩ ko cho sử dụng máy tính nhiều, mà bạn cũng chả có sức để bò tới phòng giải trí xài ké máy tính bệnh viện lần nữa =)), bữa nay nhớ nhà quá nên cố lết đi thôi :">. Cho nên chắc cũng phải 1, 2 tuần nữa bạn mới gặp lại mọi người. Bà con chờ bạn nha~ :">:">~~~

nghĩ ngơi khoẻ hẳn ròi hãy onl ss ạh
ss chóng khoẻ mà lên tám với nhà nha :">
 

melp

Đại tỷ nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải Khuyế
Staff nghỉ hưu
“I wrote a letter without an address, I called a number that has already been changed
I smile and greet you in a photograph that has yellowed
Are you living well without me, or are you sad
Is there anything that makes you worried more than hating me”


---- Shin Hye Sung's radio entry back in 2001


Still remember the first time I listened to Destiny of Love. The melody, vocal and rapping were so super that I felt in love with the song right away.

But I was left speechless after looking at the song's credit: Melody by Minwoo, raping by Eric and the lyric was written by.....him.

-----

Although I used to hope that the morning would arrive
But I tremble from my sad longing and I cry again

Everyone lives happily but why am I trapped in darkness
I long for you who have left, will I live my days in hell

You’re breathing in my heart, how do I forget you and continue to live
The shattering separation, the broken pieces are hurting my heart
Deciding to leave it behind and trying to forget, but there’s a huge void without you
Even if I hurt til I die I will still wait for you, until you come


----

The lyric is so sad and depressing.

It sounds so cliche, right? But knowing Hye Sung, the one got hurt and blame himself for break-ups, Destiny of Love might as well be written by his experience, about a past love that have haunted him ever since.

.......

Don't hurt too much.

Don't look back..
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
em tin tưởng, shinhwa sẽ comeback
em hi vọng, shinhwa sẽ có công ty riêng
em ước mơ, shinhwa có show của riêng mình và thành công rực rỡ
em chờ đợi, 1 lời hứa nữa rằng các anh sẽ mãi bên nhau
...
biết làm sao đây, sao cái gì cũng thành sự thật thế này :((
ác vừa vừa phải phải thôi chứ :((

...

nhiều khi cái gì ko có lại tin là thật, còn chình ình trước mắt lại cứ có cảm giác khó tin - -~
Là thật r, vẫn ko thể tin đc...
Ya, shinhwa comeback thật r à? *vả mặt*
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Làm sao thể tin ngươi lại bỏ ta đi
Khi Hạnh phúc đã cận kề đến thế
Ta đã chạm vào ngươi, thật khẽ
Ấy vậy mà, ước vọng trượt khỏi tay..
Ta đã đưa nhau đi đến tận thánh đường này
Lời đính ước tưởng không thể chia cách
Trong tích tắc tất cả thành ảo ảnh
Ta thẫn thờ nhìn người bị họ cướp đi…​

1. Đó là những vần thơ tôi viết sau trận chung kết định mệnh trên sân Allianz ngày 19 tháng 5. Cho đến tận hôm nay, cho dù ai cũng thấy rằng tôi rất điềm tĩnh, thậm chí hơi nhạo báng khi nhắc lại ký ức đó, thì sâu thẳm trong tôi, niềm đau vẫn nguyên, tê tái và nhức nhối đến nhiều lúc cảm thấy nghẹt thở. Như một miếng thủy tinh, nằm ở đó, mỗi hơi ta thở, mỗi bước ta đi… lại đâm vào buốt nhói.

Có nhiều người đã lạ lẫm hỏi tôi, vì sao có thể yêu một thứ đến mức đó, mà lại là một đội bóng, xa lạ… đúng là không lý giải được.


Nhắc lại ký ức buồn Champions League đó sau trận thua Italia đêm qua vì linh cảm đã đến từ khi mùa giải bắt đầu. Cái hôm khai mạc, khi bài hát “Mùa hè bất tận” khá là rộn rã vui tươi vang, thì trong tâm thức tôi chỉ văng vẳng giai điệu của bài hát khai mạc Champions League. Tôi cứ nhớ khúc nhạc thiết tha ấy, càng nhớ càng thấy nó bi tráng, càng thấy nó ám ảnh sang Mannschaft.

Trước mùa giải, ngồi với mấy anh em dân thể thao, trà đá vỉa hè cũng đã nhận định, bằng những dự cảm chứ không phải trên những tính toán chiến lược, chiến thuật, nhân sự.. cái tên người ta nhắc đến, là Italia. Nhưng, tình yêu của tôi là Mannschaft, dù không có cơ hội nào cũng vẫn đặt niềm tin yêu và kỳ vọng, huống hồ, cơ hội là rất nhiều.

Vì thế, khi người Italia lộ diện là đối thủ ở bán kết, trong tôi đã mơ hồ về hai chữ Định mệnh! Biết sao,

Định mệnh đã an bài cho em gặp anh
Nơi đoạn cuối đường tình không lối rẽ
Em vẫn biết có những điều Không thể
Nhưng tránh sao, được Định mệnh của mình?”

2. Ngay lúc viết những dòng buồn đau này, tôi lại bật đoạn video tự quay có bài hát đó, thấy từng tế bào nhỏ li ti trong người thấm đẫm nỗi buồn. Chỉ buồn thôi, không oán hờn, không tuyệt vọng.

Sau trận đấu, dù là rất buồn, nhưng tôi vẫn giống như con gà mẹ, xù lông ra để bảo vệ đàn con trước những châm chọc giễu cợt ác ý của những fan của các đội đã bại trước Mannschaft.

Tệ hơn là những hỷ nộ của fan Mannschaft- như một đàn diều hâu, xâu xé nỗi đau của chính mình. Bao giờ cũng vậy, sau một thất bại, là Mannschaft đón nhận thêm biết bao là oán trách, những tủi hờn giận dỗi, những phê phán “ông ăn gỉ mũi,” chỉ trích hậu vệ, chê bai các tiền đạo…Ô sao kỳ vậy, phải thắng mới yêu sao?

Sao phải so sánh bản lĩnh, tố chất của thời “ơ kìa,” sao phải cân đong đo đếm cái hay, cái dở, rồi bới móc những sai lầm của người này, người khác... Sao cứ phải tiếc nuối về thế hệ vàng, về bản lĩnh Đức của một thời xa xưa mà quên mất cái thời đó, chưa có Internet, chưa có truyền thông và cả những “thầy bói” bạch tuộc, voi, dê, khỉ… có khi cả bò, ngỗng để mà tra tấn tinh thần người ta.

“Thời gian không níu cho ta hạnh phúc đã mất,” xin đừng đem vầng hào quang quá vãng để làm gương cho hiện tại. Đây là Mannschaft của hôm nay, một Mannschaft mạnh mẽ và đầy khát khao của tuổi trẻ với lối đá tấn công mê hoặc cả những người chưa từng yêu tuyển Đức. Một Mannschaft mềm mại, tinh tế nhưng cũng đầy hiệu quả, dù cho đôi khi vụng về đến ngây ngô…

Còn muốn gì hơn ở những chàng trai đó? Đòi hỏi họ tinh thần Đức ư? Với gánh nặng oằn vai danh hiệu của các đàn anh và kỳ vọng của người hâm mộ, với sức ép bốn bề của truyền thông, của tài chính, chính trị xen vào sân cỏ…họ chả cống hiến hết mình đến tận giây phút cuối đấy sao? Cho đến trước bàn gỡ trên chấm phạt đền, tất cả họ vẫn lao lên không hề nản chí, nỗ lực không mệt mỏi.

Có bạn đã bình luận là sự nỗ lực trong tuyệt vọng và thảm hại. Nhưng, không có nhiều đội bóng có tố chất tấn công đến phút cuối như thế. Và khi tia hy vọng lóe lên, 11 người của Mannschaft ở phía khung thành Buffon thì bên cạnh phía 3 màu đen, đỏ, vàng đang ngập tràn nước mắt, bên của màu xanh dương, trắng, đỏ đã xuất hiện nỗi lo lắng tột cùng, trên mọi khuôn mặt. Balotelli, thậm chí đã ôm mặt không dám theo dõi tiếp những giây cuối. Người Italia cảm nhận được mối hiểm họa nếu có bàn gỡ hòa, không thể biết điều gì sẽ xảy ra.

3. Giã biệt, lại một lần nữa quỵ ngã trước Định mệnh. Vẫn gửi những đóa hồng nhung đẹp nhất vào tay kẻ chiến bại, để cảm ơn các chàng trai quả cảm đã cho tôi những thời khắc tuyệt đẹp hội tụ mọi cảm xúc, đó là khi được chứng kiến Mannschaft thi đấu. Là khi họ ghi bàn, chiến thắng và cả khi họ gục ngã. Và,

Rồi người sẽ quay lại bên ta thôi
Ta sẽ vượt trùng khơi, băng qua ghềnh thác
Mang trái tim tin yêu và niềm đam mê bất tận
Đến tận núi Mặt Trời giành lại người yêu!​

Nhất định thế, đúng không, Mannschaft?

Nhà thơ, nhà báo, một trái tim yêu die Mannschaft đến vô cùng tận - Đoàn Ngọc Thu​
 
Last edited:

Lene

Chánh thất nhà Kim, S.V.C Writing Contest, Giải SH
Moderator
Em gái, ss xin chia buồn với em và gia đình. Đó là mất mát lớn...nhưng đôi lúc cuộc đời bắt ta phải trải qua những thử thách như vậy.
Em cứ tập trung ổn định tâm trạng, chăm lo cho mẹ và cuộc sống của mình trước.
SVC và các oppa sẽ luôn bên cạnh ủng hộ em <3
*hug em thật chặt*
 
Last edited:

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Em ko biết phải nói gì bây giờ. Thật sự khi đang viết những dòng này tay em vẫn còn run và em vẫn còn rất bàng hoàng vì những chuyện xảy ra với chị. Em chưa từng trải qua thử thách mà cuộc đời đang bắt chị phải trải qua. Nhưng mà dù sao em cũng mong chị sẽ mạnh mẽ và cố gắng hết sức để vượt qua. Mọi người sẽ luôn ở đây, luôn chờ chị và mong chị quay về ... Các oppa cũng vậy ... cũng sẽ luôn ủng hộ chị về mặt tinh thần. Nỗi đau và mất mát này quá lớn, nhưng cuộc đời chị vẫn còn ở phía trước, chị phải vững tin chị nhé .... Ôm chị thật chặt ...
 
em thật sự nghe tin e đã rất sock ạ....vì e đã tin tưởng đã hy vọng rằng chị sẽ k phải là người phải trải qua thời kì khó khăn đó. Nhưng đó cũng là một trong những điều khó khăn nhất mà ông trời bắt chúng ta trải qua. Lúc này có lẽ chúng e là người ở xa, những người thân SHCJ của chị nhưng chị biết đó trái tim của chúng e luôn hướng về chị, chia bùn cùng chị và khóc cùng chị. Cố lên chị nhé, hãy tin tưởng rằng người đó sẽ vui hơn khi thấy chị tiếp tục sống vui vẻ.
*hug you*
 
Last edited:
Các anh đã cho em thấy một tình bạn gắn bó bên nhau suốt 14 năm dù gặp bao nhiêu khó khăn.
nhìn lại bản thân thấy minh thật may mắn vẫn còn có nhóm ban thân gần 10 năm rùi.
nhưng mỗi đứa mỗi nơi dạo này it liên lạc.
phải cố gắng lên để tình bạn này bền chặt mãi.
Tớ nhớ mấy cậu wa >_<
 

melp

Đại tỷ nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải Khuyế
Staff nghỉ hưu
Ss đã không dám hỏi thăm vài hôm vừa rồi, vì ss biết đó có thể là những khoảng thời gian cuối cùng còn lại, và em cần ở cạnh gia đình, cũng như gia đình cần em trong khoảng thời gian đó.

Cố gắng lên em. Rồi mọi việc sẽ dần nguôi ngoai đi.
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
giá như em có thể ôm ss, hay đơn giản chỉ là 1 cái nắm tay...
em vẫn còn nhớ rất rõ tình cảnh lina ngày ấy, ở bên cạnh như thế, em vẫn thấy mình chẳng làm đc gì...
thật tâm chỉ cầu mong, ss và gia đình mau vượt qua nỗi đau, và tiếp tục tiến bước.
*hug again, and again*
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài thì nhận được tin này. Cảm giác như muốn khóc vì thương bà...


Tui biết bà đã chuẩn bị tinh thần suốt gần 1 năm nay rồi, nhưng vì quá đột ngột nên ko ngăn được cảm giác chơi vơi... Tui ko biết bà có còn tự trách mình hay ko, nhưng như tui đã nói, con người vốn đã ko điều khiển được sinh-lão-bệnh-tử rồi, mọi sự trên đời xảy ra đều có cái số của nó hết. Cho nên khóc một trận thật to, đánh vào ngực mình thật mạnh xong rồi lại tiếp tục kiên cường sống vì mẹ, vì chị và vì em nha bà :).


Cố lên bạn hiền :). Mạnh mẽ lên. Ở bên cạnh bà còn rất nhiều người đang quan tâm đến bà. Thật sự những lúc này tui luôn cảm thấy bất lực vì mình ở quá xa mọi người, ko làm gì được cho ai cả... để rồi mỗi khi có chuyện gì xảy ra lại tự nhủ trong lòng "giá mà..." :(.
 

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
:D Tớ đã comeback đây
Thành thật xin lỗi mọi người vì đã nghỉ ngơi 1 thời gian lâu như thế :)
Giờ bạn Hiền trở rồi, ngoan hiền, dễ thương và chăm chỉ hơn trước nhá *tự xấu hổ
Thành thật cảm ơn mọi người đã quan tâm và động viên tớ suốt thời gian qua
ss melp, ss Bói, Bạn Mun, Shali, bris, heomup, hyemi, susu, blue, benny... (hic, ko biết mình có bỏ quên ai ko, nếu có thì cho tớ xin lỗi nhá )
Thành thật cảm ơn mọi người nhiều lắm
Những chuyện trước đây hãy cứ cho qua hết, giờ hãy sống vì hiện tại và tương lai thôi
CẢm ơn, cảm ơn, cảm ơn :x:x:x:x
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
*treo cờ* *bắn pháo bùm bùm*
chào mừng ss hien comebackkkkkkkkkkkkkk :X:X:X:X:X:X:X:X:X:X:X
ôi em nhớ ss quá chừng :(:)(:)((
 
Top